Dân Việt tị nạn cộng sản sau 30/4/1975
.
.
Lời mở đầu:
.
Nhân kỷ niệm lần thứ 42 ngày cộng sản cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam (30 tháng 4 năm 1975) sắp đến, kính mời quý vị đọc một đoản văn có hai ý nghĩa hoàn toàn trái ngược nhau về hoàn cảnh và sự suy nghĩ của thế giới tự do đối với thuyền nhân (Boat People) Việt Nam tị nạn cộng sản trên toàn cầu trong những năm qua.
.
TVG
.
*
.
Họ là những người không cần sự giúp đỡ của thế giới tự do
Cho nên xin đừng vội nói là
Những gương mặt buồn thảm, tuyệt vọng này có thể chính là gương mặt của anh và tôi
Nếu cuộc đời là môt ván bài 3 lá
Chúng ta nên nhìn cho rõ hơn để xem họ là những người thế nào
“Đĩ điếm, ma cô?” chạy bám theo đít tư bản?
Họ nằm vật vã ở các trại tị nạn…
Với súng và dao ngầm dấu trong tay áo
Sát nhân và trộm cướp
Họ không phải là hạng người
Được tiếp đãi một cách tử tế ở đây
Chúng ta, tốt hơn, nên làm sao cho họ
Trở về từ nơi họ đã đào thoát
Vì họ không thể nào
Chia sẻ thực phẩm của chúng ta
Chia sẻ nơi cưu trú của chúng ta
Chia sẻ mảnh đất sống của chúng ta
Thay vì đó, chúng ta
“Nên ngăn cản họ đến tị nạn”
Chúng ta không thể nói
Họ cũng là những con người y như chúng ta
Xứ sở tự do này chỉ dành riêng cho những người đã sinh đẻ ở đây
Đừng quá ngu xuẩn mà nghĩ rằng
Thế giới tự do không thể ngoảnh mặt làm ngơ!
… và bây giờ xin quý vị thử đọc ngược lại từng hàng một (hàng bắt đầu bằng chữ hoa) , từ hàng dưới cùng lên trên.
.
Trần Văn Giang
(viết nhân ngày 30 tháng 4 năm 2017)
.
Việt nam có những người không đi tị nạn, không làm việc trong cơ sở y tế quốc tế mà ở lại trong tù cs. Nguyễn Chí Thiện là một người làm tôi kinh ngạc khi hiện thân cho tội ác mà mọi người đều ngoảnh mặt, nhưng cứ ngoảnh mặt miết thì bầu trời sẽ hiện ở phương nào?