Chuyện sống ở Silicon Valley

.

 

*

 

Gần nhà tôi có một gia đình Mễ, cuối tuần nào họ cũng hội họp nhậu nhẹt tưng bừng rất vui vẻ yêu đời….

 

 

Ban đầu tôi cũng hơi ngạc nhiên vì sống trong vùng này, thảnh thơi như thế, chắc phải làm việc với lương rất cao.

 

 

Sau một thời gian tìm hiểu, tôi được biết anh Mễ là di dân lậu. Giống như tôi, anh có vợ và 2 con nhỏ còn đi học, vợ ở nhà lo việc gia đình, đưa đón con đi học. Vợ anh sống ở Mỹ hợp pháp.

 

 

Tuy sống chung, nhưng 2 vợ chồng không có hôn thú vì tình trạng không hợp pháp của anh. Tìm hiểu thêm tôi biết anh làm công nhân lao động nên được trả tiền mặt $17/giờ, trong khi tôi lãnh $45/giờ. Tôi thấy chuyện này có vẻ bất công, kỳ thị với người sống bất hợp pháp.

 

 

Nhưng sau khi tìm hiểu cho kỹ, chuyện thấy vậy mà không phải vậy.  Mời quý vị cùng xem qua vài chi tiết sau đây để biết thêm cho rõ:

 

 

– Tôi làm $45/giờ x 40 giờ x 4 tuần tức là $7200/tháng. Sau khi đóng các loại thuế khoảng 30% tôi còn lại $5040.

 

 

– Anh Mễ làm 17/giờ x 40 giờ x 4 tuần tức là $2720 tiền mặt một tháng, không phải đóng thuế, đem về nguyên con $2720.

 

 

– Tôi đóng bảo hiểm sức khoẻ cho cả gia đình khoảng $1000/tháng, nhưng hãng cho 1/2 chỉ phải đóng $500 nên tiền lương còn $4540.

 

 

– Anh Mễ, vì gia đình không có lợi tức nên chính phủ trả tất cả bảo hiểm sức khoẻ cho cả gia đình, anh không phải trả đồng nào.  Mỗi tháng gia đình anh Mễ, vì không có lợi tức nên gia đình anh 3 người (không tính anh Mễ vì anh này không hợp pháp) được chính phủ cho $983 tiền mặt, do đó số tiền anh có được là $3703.

 

 

– Mỗi tháng tiền ăn gia đình tôi khoảng $500 nên tôi còn lại $4040.

 

 

– Mỗi tháng gia đình anh Mễ gồm 3 người được chính phủ cho thêm $509 tiền ăn. Do vậy tiền anh vẫn còn nguyên $3703.

 

 

– Mỗi tháng tôi trả tiền nhà $2500 nên còn tôi lại $1540.

 

 

– Mỗi tháng anh Mễ không trả đồng nào vì nằm trong diện nghèo, chính phủ trả tất cả tiền nhà (Section 8). Anh vẫn còn nguyên $3703.

 

 

– Mỗi tháng tôi trả khoảng $300 tiền điện, gas, nước nên còn lại $1240.

 

 

– Mỗi tháng anh Mễ cũng trả $300 nhưng công ty điện đã giảm bớt 40% nên anh chỉ trả $180. Anh còn lại $3523.

 

 

– Mỗi ngày con tôi đi học phải trả tiền ăn trưa $3.25 mỗi đứa, $3.25 x 2 đứa x 5 ngày x 4 tuần thành $140.  Do đó tôi còn lại $1100.

 

 

– Mỗi ngày con anh Mễ đi học không phải trả tiền ăn vì gia đình nghèo, hàng tuần, trường phải cho đem đồ ăn về nhà ăn thêm vào thứ bảy, chúa nhật. Do vậy anh vẫn còn nguyên $3523.

 

 

– Mỗi tháng tôi đóng bảo hiểm xe $200 nên tiền còn lại $900.

 

 

– Anh Mễ không biết có bảo hiễm hay không? Nhưng cứ tính tạm thời là $200. Anh còn lại $3323.

 

 

– Mỗi tháng tôi đổ xăng $350 (cho 2 xe). Tôi còn lại $550.

 

 

– Anh Mễ cũng đổ xăng $350 (cũng cho 2 xe).  Anh Mễ còn $2973.

 

 

– Mỗi tháng tôi trả nợ xe $300 còn lại $250.

 

 

– Mỗi tháng anh Mễ trả nợ xe $300. Anh Mễ còn $2673.

 

 

Tính sơ sơ chơi thôi cho lợi tức một tháng, đã thấy anh Mễ có lợi tức hơn tôi gần 10 lần. Bởi vậy đừng thấy vậy mà tưởng vậy.

 

 

Tôi cũng biết dân Việt4000 năm văn hiến” của mình cũng có rất nhiều người “khôn ngoan” giống gia đình anh Mễ này lắm chứ hổng phải chỉ có riêng mình gia đình anh Mễ đâu nhe. Với dân “quý phái da màu (!)” thì tỷ lệ lợi tức phải gấp vài lần mình chứ không phải ít đâu…  Đừng tưởng bở!

 

 

Ví thế, đừng lấy làm lạ khi thấy dân chơi cứ tà tà “party,” hay đi biểu tình hoài mà không lo làm việc gì hết ráo!  Sống ở đất Mỹ này, dân vô sản” mới được liệt vào hàng quý phái.

 

 

Hết biết.

 

 

 

Khuyết danh

 

 

 

Trần Văn Giang (ghi lại)

 

Chuyện sống ở Silicon Valley – Trần Văn Giang (ghi lại)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *