Ngày Xưa…. Bây Giờ
.
*
Ngày xưa xung sức thì nghèo
Bây giờ rủng rĩnh thì teo mất rồi!
Ngày xưa sức khỏe tuyệt vời
Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu?
Ngày xưa sức mạnh như trâu
Bây giờ công cụ nát nhầu te tua
Ngày xưa chẳng kể sớm trưa
Bây giờ đạn cũ kẹt chưa lên nòng.
Ngày xưa như sắt như đồng
Như đinh đóng cột, như rồng phun mưa
Bây giờ như cải muối dưa
Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu.
Trải qua một cuộc bể dâu
Ôi thời oanh liệt còn đâu nữa là
Nay mai về với Ông Bà
Núp sau nải chuối ngằm gà khỏa thân!
Trần Văn Giang (ghi lại)
Mẹ dặn con gái…
*
*
Con ơi nếu muốn nên người
Lắng tai nghe lấy những lời Thầy Bu
Chọn bò: Xem bắp, xem u
Chọn chồng: Xem cái “gật gù” trước tiên!
“Cái” nào cứ ngoẻo qua bên
Coi như đồ bỏ chớ nên đem về
Loại này chậm chạp, lề mề
Ăn Sâm nó cũng chẳng hề ngẩng cao…
“Cái”nào ốm yếu xanh xao
Con đừng dại dột vớ vào nghe chưa!
Loại này hoạt động lưa thưa
Mới đến cổng chợ cũng vừa hết hơi
“Cái” nào lủng lẳng sắp rơi
Coi như “quá đát,” hết thời, đắp mô
Loại này chỉ tổ báo cô
Con đừng vơ lấy mà khô héo đời.
“Cái” nào cứ chỉa lên trời
Con nên vội tránh kẻo đời khổ đau
Loại này hùng hục như trâu
Vừa nhanh, vừa mạnh, vừa lâu bỏ bà
Con nên chọn loại trung hòa
Cương Nhu đúng lúc mới là chuẩn nghen! Bây giờ ra phố nhanh lên
Kiểm tra từng “Cái” để xem thế nào…
Trẩn Văn Giang (ghi lại)