Cô Bán Vú Sữa

 .

 

 

*

 

 

Vừa lách người ra khỏi đám đông tôi chợt nghe tiếng ai the thé từ phía sau lưng:

 

– Anh kia!  Lựa cho đã rồi bỏ đi thiệt sao?

 

Thì ra là cô bán vú sữa tôi vừa mới ghé coi hàng. Tôi bèn chống chế nói:

 

– Tại vú sữa cô còn non quá nên tui không mua.

 

Cô ta phát cáu, lên tông, nói nhanh như sợ ai cướp lời:

 

– Vú sữa dzậy mà non hả, anh bóp cho đã rồi chê sao?

 

Tôi lúng túng:

 

– Tui đâu có bóp hồi nào?

 

Cô hét lên:

 

– Chính tay anh bóp 2 trái của tui xịt nước nè, còn chối cãi nữa hả?

 

– Chị bán, chị phải cho tui bóp rồi tui mới biết là nó mềm hay cứng chứ!

 

– Nhưng tay anh đàn ông bóp mạnh thấy mồ.  Anh coi nè, xịt sữa mấy trái luôn.

 

– Trời ơi, tui đâu có cử tạ, tay tui đâu có mạnh tới mức mà bóp tới xịt vú sữa của chị.

 

– Tui không biết, bây giờ anh phải mua đền tui mấy trái này.

 

– Thôi được, chị cứ lấy mấy trái ra cân tui mua đền cho.

 

Những tưởng yên thân tôi trả tiền xong, rồi buộc miệng nói:

 

– Buôn bán kiểu chị chắc tui vô siêu thị lựa tha hồ thoải mái, muốn sờ bóp sao cũng được. Mà người ta chỉ bán 1 cỡ nên dễ lựa, chứ chia ra 2 loại như chị khó lựa quá.

 

Như nổi cơn điên cô bán hàng hét lên:

 

– Trời đất, vậy là anh chê vú sữa tui không đều, bên non bên già, bên to bên nhỏ hay sao?

 

– Tui không có nói cái đó à.

 

– Anh có biết là từ sáng đến giờ tui chưa bán mở hàng được trái nào hay sao?

 

– Cái gì? Bán buôn kiểu gì mà giờ Ngọ rồi vẫn chưa có ai mở hàng?

 

– Tui mới dọn ra nãy giờ.  Ở đây ai cũng thấy.  Bây giờ anh chê vú sữa tui không đều, tui bắt đền, anh phải mua mở hàng bên vú sữa lớn, tui mới cho anh đi.

 

Ái da! Tự nhiên gặp bà chằn lửa cứ toang toáng một vú… hai vú này… Mấy người chung quanh nghe được, xấu hỗ chết được. Tôi bèn mua đại mấy trái vú sữa lớn bên kia mong cho xong chuyện.

 

Cân và lấy tiền xong cô bán vú sữa có đôi mắt lá răm liếc nhìn tôi rồi bắt đầu dẹo như nữ danh hài, hai bờ môi mỏng của cô hé cười lộ đường kẻ hở lớn giữa 2 răng cửa hàm trên (Cổ nhân đã nói là cái tướng miệng này nói xạo kinh hồn!):

 

– Heee…heee… Thấy anh hiền, mặt mũi coi cũng được, nhìn dễ thương.  Anh có vợ con gì chưa? Để em lựa tặng anh làm quen mỗi bên 1 trái, về ăn ngon lấy thảo rồi bữa khác anh nhớ ghé lại em mua ủng hộ nghen!

 

Nghe vậy tôi nổi hết da gà; còn dây dưa nữa là coi chừng cô ta bắt mình về ăn thịt luôn… Hổng lẽ kiếp trước cô ta bả là “Tôn Nhị Nương” trong truyện “Thủy Hử” chuyên mở quán chiêu dụ nam nhi để giết lấy thịt, làm nhân bánh bao thịt người hay sao?

 

 

Chuồn lẹ cho mau. Xin “Bye bye” và xa em mãi mãi nghen!

 

 

 

Hoàng Linh

 

 

Trần Văn Giang (ghi lại)

Cô Bán Vú Sữa – Hoàng Linh

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *