Thói Thường…

.

.

Vắng rồi, mới thấy lòng đau

Lúc còn bên cạnh nhìn nhau hững hờ

Khuất rồi, quay quắt, thẩn thờ

Khi gần chẳng thiết một giờ cho nhau.

Tháng ngày lạnh lẽo lướt mau

Câu thương chưa nói, lời đau đã nhiều!

– Biệt rồi, mới biết là yêu

Hỏi thời gian có ngược chiều được chăng?

Xa rồi, mới thấy ăn năn

Chưa lời tha thứ lòng băn khoăn hoài!

Giận rồi, mới hiểu mình sai

Người đi thôi hết còn ai tự tình.

Mất rồi, mới biết đoái nhìn

Còn đây chỉ một tấm hình lặng im.

– Hết rồi, nhịp đập trái tim

Mới hay một kiếp vô minh sống cùng

Đông rồi, tiếc những ngày Xuân

Thả mồi bắt bóng… hư không cuối đời.

(Như Nhiên – Thích Tánh Huệ)

*

 

Hãy tỉnh ngộ, ráng giữ, nâng niu cái mình đang có đừng để mất rồi mới ngậm ngùi tiếc nuối nhớ  thương.

.

Có một đệ tử hỏi Phật rằng:

.

– Ngài có thần thông và từ bi, vì sao vẫn còn những kẻ chịu khổ vậy?

.

Phật rằng:

.

– Ta tuy có sức thần thông rất lớn; nhưng có bốn điều là vẫn không thể thực hiện được, chính là:

.

 

Điều 1:

– Nhân quả không thể đổi thay, tự gieo nhân thì tự nhận quả, người khác không thể nhận thay.

.

Điều 2:

– Trí tuệ không thể cho được, bất kỳ ai muốn có trí tuệ thì phải tự mình tu, học.

.

Điều 3:

– Tột cùng của Diệu pháp không thể diễn tả được. Bản thể chân thật của vũ trụ dùng ngôn ngữ không thể cắt nghĩa mà hiểu được, chỉ có thể dựa vào thực chứng mà thôi.

.

Điều 4:

– Không có duyên thì không thể độ, người không có duyên thì họ không bao giờ nghe những lời nói mà ta chia sẻ. Mưa trời tuy lớn, cây không rễ khó mà thấm nước,  Phật môn tuy rộng mở, khó độ người vô duyên.

.

 

* Gọi Là..

.

– Gọi là bạn bè, là những người an ủi tinh thần của bạn;

– Gọi là tiểu nhân, là những kẻ làm trở ngại phẩm đức của bạn;

– Gọi là cố nhân, là những người tạo ra sự ưu tú của bạn;

– Gọi là quý nhân, là những người làm thay đổi vận mệnh của bạn;

– Gọi là Phật Thánh, là những người dẫn dắt bạn giác ngộ bản tính chân thật;

– Gọi là ma quỷ, là những gì sai khiến bạn bành trướng tự ngã của mình;

– Gọi là đích thực an bình, chính là khi bạn biết “Gọi Chính Mình” trở về trong cõi lòng thanh tịnh, trong sáng độ lượng an nhiên./.

.

Bài Đọc Thêm:

 

Sống vội

 

Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa
Vội vàng sum họp vội chia xa.
Vội ăn, vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già.

Vội sinh, vội tử, vội một đời
Vội cười, vội khóc vội buông lơi.
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!
Vội vã tìm nhau, vội rã rời…

Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.
Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.

Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra.
”Đáy nước tìm trăng” mà vẫn lội
Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà…

Vội quên, vội nhớ vội đi, về
Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!
Có ai Giác lộ bàn chân vội
”Hỏa trạch” bước ra, dứt não nề…

(Thích Tánh Tuệ)

.

Trần Văn Giang (st)
.

 

Thói Thường – Thầy Như Nhiên Thích Tánh Huệ,

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *