Chuyện “hoà hợp hoà giải” và “Hùng củ long”

.

codo3

.

Trong tuần, cộng đồng mạng lại rộ lên chuyện ông “Tưng” Hùng Củ Long đòi mặc áo cờ đỏ sao vàng đến Bolsa, và cuối cùng ông “Tưng” này đã xuất hiện nhưng không mặc áo cờ đỏ sao vàng, và đã bị cảnh sát Westminster tống lên xe đưa ra khỏi khu vực, để tránh khiêu khích đối với công dân Mỹ gốc Việt, những người vốn là nạn nhân của Cộng Sản trong quá khứ.

Từ câu chuyện ông “thần Tưng” này, mấy hôm nay cộng đồng mạng lại đem chuyện “hòa hợp hòa giải” lên mổ xẻ, “ý kiến ý còm” tùm lum. Đặc biệt nhất là những người “bạn lương tháng ba củ,” mạnh miệng nói về cái gọi là “chính sách hòa hợp hòa giải dân tộc” của cái “nghị quyết 36 bộ chính trị năm 2004.”

Các “bạn” này thuộc bài lắm, nào là đã 40 năm rồi, sao còn thù hận? Nào là bây giờ đã “thoáng” hơn xưa nhiều, việc gì cũng phải từ từ. Nào là còn quốc gia nào thừa nhận Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ nữa đâu? Nào là các bác đều là “Việt Kiều” thì nên đóng góp cho quê cha đất tổ (!)

“Bài bản” của Ban Tuyên giáo chỉ có bấy nhiêu, được lập đi lập lại nhiều lần, và “vốn lý luận” của ban tuyên giáo cũng chỉ tới chừng đó, tranh luận thêm thì các “bạn” bí lối “chửi đổng” rồi… chạy làng.

Trước hết là sau cuộc chiến, gia đình chúng tôi chả có thù hận gì nhau cả, tôi vẫn còn bà con thân thuộc ở ngoài Bắc, trước ngày tôi rời khỏi Việt Nam ở thập niên 80, bác của tôi khi vào Nam thăm gia đình tôi (lúc bố tôi đang ở trong nhà tù Suối Máu), ông vẫn tiếc nuối rằng, năm 1954, đã không kịp về để theo gia đình lên tàu “Há Mồm” vào Nam.

Kể chuyện này cho thấy là hoàn toàn không có thù hận gì cả giữa những con người chúng tôi, dù trong cuộc chiến cả gia đình đều ở hai bên chiến tuyến, do đó cụm từ “hòa hợp hòa giải dân tộc” chỉ là cụm từ “lấp liếm” của đảng Cộng Sản mà thôi, dân tộc không có thù hận với nhau nhé, chỉ có “chủ nghĩa Cộng Sản ngoại lai” luôn thù hận những người theo “chủ nghĩa dân tộc”, bằng chứng thì đã nhìn thấy rồi.  40 năm qua, chỉ có Cộng Sản cướp đất đai, tài sản, nhà cửa của những người theo đuổi “chủ nghĩa dân tộc,” đuổi họ ra khỏi nhà, đuổi họ đi lên rừng sâu nước độc, chứ những người theo “chủ nghĩa dân tộc” thì không hề cướp một mảnh đất, một tài sản nào của ngoài Bắc nhé.

Thứ hai khi nói đến cụm từ “hòa hợp hòa giải” thì cần sự hợp tác giữa hai bên, hay nói chính xác hơn là sự chấp nhận khác biệt giữa hai bên, tức là hai chiều chứ không thể một phía này chấp nhận một phía kia nhé. Đảng Cộng Sản của các “bạn” chỉ muốn người Việt Hải Ngoại chấp nhận họ là một thực thể lãnh đạo chính danh, nhưng lại không chấp nhận những khác biệt, đó là sự tham lam, sự đểu cáng, chứ không phải là thực tâm hòa giải. Do đó không có chuyện hòa giải một chiều đâu.

Các bạn cho rằng bây giờ đã “thoáng” hơn trước à? Xin lỗi tôi chỉ thấy còn khủng khiếp hơn trước nhiều. Nạn cướp đất đai, tài sản còn khủng khiếp hơn cả thời tôi ở Việt Nam, so với những cuộc “cướp” bằng đánh tư sản, đổi tiền của thập niên 70, 80, những sưu cao, thuế nặng, đủ loại “phí,” “quỹ” bây giờ còn tàn khốc hơn cả trăm lần. Tham nhũng, lạm quyền, phân biệt đối xử hiện nay, so với việc áp bức con em của những người thuộc chế độ VNCH ở thập niên 70, 80 còn tàn nhẫn hơn bao giờ hết. Tôi không biết “thoáng” ở chổ nào?

Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ ngày xưa là biểu tượng của chính thể miền Nam Việt Nam, và nay ra tới hải ngoại, lá cờ này đang là di sản, là biểu tượng của cộng đồng người Việt Hải Ngoại, biểu tượng của những người ra đi khỏi Việt Nam vì bị Cộng Sản áp bức, vì không thích “Chủ Nghĩa Cộng Sản ngoại lai,” vì họ là nạn nhân của “Chủ Nghĩa Cộng Sản ngoại lai,” chúng tôi chưa hề nói lá cờ đó là đại diện cho quốc gia nào trong hiện tại, Chúng tôi dùng lá cờ đó làm biểu tượng ở khắp nơi trên thế giới, bất cứ nơi nào có cộng đồng người Việt Hải Ngoại, biểu tượng đó ít nhất không hề giống lá cờ Trung Quốc mà đảng Cộng Sản đang dùng.

Đảng Cộng Sản của các “bạn” thích những trò “láu cá vặt” lắm, gọi chúng tôi là “Việt Kiều” hay “Kiều Bào!!! ” Xin lỗi, trước khi trở thành công dân của nước sở tại, thân phận chính thức của chính tôi là những “Thuyền nhân” (Boat People) và “Tị Nạn” (Refugees), cố tình gọi chúng tôi bằng cụm từ “Việt Kiều” hay “Kiều Bào,” là đảng Cộng Sản muốn “lấp liếm” sự thật, muốn xóa bỏ những vết tích tàn ác của họ đã từng khiến chúng tôi rời khỏi Việt Nam.

Đóng góp cho quê hương gốc của chúng tôi nó khác xa với đóng góp cho đảng Cộng Sản, đừng “đánh đồng” Cộng Sản là dân tộc, Cộng Sản chỉ là thứ chủ nghĩa ngoại lai xuất hiện trên mảnh đất Việt Nam vài chục năm thôi, còn dân tộc Việt Nam thì đã có hàng ngàn năm rồi nhé.

Cái gọi là “nghị quyết 36 bộ chính trị năm 2004,” là sự tham lam của đảng Cộng Sản thôi, những kẻ xem mấy triệu người Việt chúng tôi là tài sản của họ, xin lỗi hoàn toàn không phải nhé. Hiện tại chúng tôi thuộc về quốc gia đang cưu mang chúng tôi và tạo cơ hội cho con em chúng tôi cuộc sống tương lai tốt đẹp.

Nếu ngày nào không còn chủ nghĩa ngoại lai Cộng Sản ở Việt Nam, thì khối người Việt Hải ngoại chúng tôi đương nhiên là những tài sản tốt cho dân tộc Việt Nam về tài chánh, về chất xám, về con người, và họ sẽ như dân tộc Do Thái, đem tất cả tài sản về xây dựng lại quê nhà.

Còn nếu chủ nghĩa ngoại lai cộng sản còn hiện hữu ở Việt Nam, thì chúng tôi sẽ xây dựng một nước Việt bên ngoài Việt Nam, giang tay đón nhận tất cả những người dân thoát ra khỏi cái “bãi sình lầy cộng sản.”  Chúng tôi đã và đang làm chuyện này, nếu không tin các bạn cứ đi khắp thế giới sẽ nhìn thấy chữ “Little Saigon” chứ không hề có cái phố nào có người Việt sinh sống mà có tên “Little Ho Chi Minh” nhé. “Nước Việt không lãnh thổ” với cụm từ “Little Saigon” đã và đang hiện hữu từ Tây Âu – Bắc Âu – Nam Âu – Úc châu – Mỹ Châu – Thái Lan – Đài Loan – Hong Kong, và còn nhiều nữa, tôi chắc chắn với các bạn rằng, ngoại trừ “cộng đồng chư hầu” ở vài quốc gia Đông Âu, nơi nào có phố Việt trên thế giới sẽ là biểu tượng với cụm từ “Little Saigon,” chứ không hề có “Little Ha Noi” hay “Little Ho Chi Minh.”

Tất cả người Việt nào ra định cư ở Hải Ngoại, chỉ cần họ tránh xa chủ nghĩa cộng sản ngoại lai, thì tất cả đều được đón nhận như những con người theo chủ nghĩa dân tộc chân chính, và sinh sống hòa đồng với cộng đồng người Việt Hải ngoại.

Các “bạn” cũng đừng “vọng tưởng” rằng thế hệ ông cha chúng tôi nằm xuống, lớp trẻ sẽ ‘thoáng” hơn và mọi việc sẽ “mềm” đi nhé. Khi ông cha chúng tôi không còn, thì vẫn còn thế hệ của chúng tôi, các “bạn” sẽ còn “deal” với chúng tôi thêm vài chục năm nữa, và sau chúng tôi, con em chúng tôi vẫn được dạy dỗ về “cái ác” của chủ nghĩa cộng sản ngoại lai, đã cướp đi những gì của cha ông chúng nó như thế nào, và dạy dỗ chúng nó tránh xa những kẻ mang “thẻ đảng viên” của cộng sản. Do đó đừng nghĩ rằng cha ông chúng tôi nằm xuống thì cộng sản sẽ “thu tóm” cộng đồng chúng tôi về một mối, đó chỉ là “ảo tưởng” thôi.

Vậy đi các “bạn lương ba củ,” rồi đây những “ông chủ” của các “bạn,” sau khi hút hết máu dân, hút hết tài sản quốc gia rồi, thì cũng sẽ chạy ra ngoài này, vứt thẻ đảng vô xọt rác, và ngồi rung đùi nhìn xem các bạn hò hét “chủ nghĩa cộng sản quang vinh muôn năm.”

Xưa nay lịch sử chứng minh, số mạng của những “kiêu binh,” “hồng vệ binh,” “dư luận viên,” đều giống nhau, đến cuối cùng đều bị dân chúng rượt giết, bêu đầu, xé xác, còn khủng khiếp hơn hậu quả của các “ông chủ” mà họ từng cung phụng.

 

Các “bạn” tự quyết định số mạng của mình nhé.

 

 

Trần Nhật Phong

 

CoMauRach

 

Chuyện “hoà hợp hoà giải” và “Hùng củ long” – Trần Nhật Phong

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *