Viagra?
Kể từ năm 1998, sau khi “Sildenafil Citrate,” với cái tên thương mại là “Viagra,” được “Cơ quan Quản trị Thực phẩm và Thuốc” của Hoa Kỳ (“FDA” – Food and Drug Administration) chính thức cho phép bán ngoài thị trường, nó đã làm hạnh phúc hoặc liên hệ của lứa đôi, gia đình thay đổi rất nhiều. Chỉ một thời gian ngắn, “Viagra” đã được công nhận một cách rộng rãi là liều “thuốc tiên” để trị bệnh “bất lực” của các vị “liền ông” từ trẻ đến già. Ngay chính cả phái nữ cũng đã nhận thức được sự thay đổi lớn lao gây ra từ “Viagra.” Ảnh hưởng của “Viagra” liên tục can dự đến phần đời sống quan trọng và thầm kín của mọi người. Như đã biết trước đây, những vấn để thầm kín này vẫn được xem là “không tiện đem ra thảo luận” ngoài liên hệ lứa đôi hoặc ngoài khuôn khổ của gia đình vợ chồng.
Ngoại trừ tu sĩ Phật giáo hoặc Linh Mục Công giáo, mọi người đều mong mỏi khả năng tình dục của mình ở mức độ “chấp nhận” được. Tuy nhiên thực tế có nhiều điều phũ phàng. Có nghĩa là “khả năng hành sự” (performance) của một số không nhỏ quí cụ, vì nhiều lý do (sẽ được kể ra dưới đây), không được như ý muốn. Vào đúng nửa đêm, 12 giờ khuya, cụ được vợ gọi dậy chuẩn bị cuộc “Hành quân Bắc tiến” mà súng ống phản động của cụ cứ chỉ về hướng nam. Đồng thời tọa độ tác chiến của cụ đứng yên tại chỗ vào một vị trí cố định “6 giờ 30 phút!”
Chẳng có gì ngạc nhiên khi nghe chuyện “khả năng hành sự kém” và “liên hệ tình cảm lứa đôi tốt đẹp” không nằm chung giường với nhau. “Đồ đạc” của quí cụ chỉ được dùng cho một mục đích duy nhất là “đi tiểu” thì vai trò của “Viagra” không thể xem là chuyện nhỏ, thường tình.
Đời sống ở xứ sở này rất vất vả, đầy lo âu và căng thẳng. Sáng sớm rời nhà đi làm trời còn tối, mặt trời chưa mọc. Tan sở, lái xe đi về nhà lúc trời đã tối om không còn ánh sáng mặt trời. Nếu may ra có thấy được chút ánh mặt trời thì cũng không rõ là mặt trời đang mọc? hay mặt trời đang lặn? Lái xe về nhà là đã ngủ gà ngủ gật trên tay lái rồi. Về đến nhà ngồi ngủ gật khi xem truyền hình. Sự căng thẳng và lo âu của cuộc sống mới thật là tai hại: Lo sợ mất việc, lo sợ tài chánh bị kiệt quệ, lo sợ con cái bị xa đọa băng đảng hoặc ma túy, lo lắng cho tuổi già sức yếu đến quá mau, lo lắng về luật tiến hoá của Darwin – Đó là cái gì không được dùng nhiều thì nó sẽ bị thu nhỏ dần và biến mất! ..v..v..
Chưa hết. Thực phẩm, rau cỏ cây trái chúng ta dùng mỗi ngày làm cho hoàn cảnh “bất lực” của các cụ cứ mỗi ngày một trầm trọng hơn. Nông dân Mỹ dùng kích thích tố (“hormone”) để súc vật lớn mau thịt nhiều; dùng rất nhiều phân bón, thuốc sát trùng và hóa chất rất nguy hiểm để tăng gia sản xuất và giữ cho hàng hoá tươi lâu trước khi đến tay người tiêu thụ.
Sự căng thẳng, lo âu của đời sống cộng thêm các kích thích tố và hóa chất nằm xót lại trên thịt, rau và cây trái cùng một lúc làm hao mòn sinh lực của các cụ giống hệt như là một bình nước đầy có đến 3, 4 cái vòi cùng mở ra một lúc cho nước thoát đi ào ào; hoặc là cây nến được đốt cả hai đầu cùng một lúc. Theo thống kê của Trung Tâm Quốc Gia Về Sức Khỏe của chính phủ Liên Bang Hoa Kỳ (“National Institutes of Health”) thì chỉ riêng nước Mỹ thôi, đã có đến trên 30 triệu đàn ông bị bất lực với sự trầm trọng khác nhau. Đó không phải là con số nhỏ.
Trên xứ sở này, vấn đề “Đêm bẩy ngày ba,” “Minh Mạng Hoàng Đế thang – Nhất dạ lục giao sinh thất tử” đối với các cụ bây giờ chỉ là chuyện thần thoại. Còn vấn đề “vợ cả, vợ hai, vợ ba… đều là vợ cả” là chuyện không tưởng. Ban nhạc The Beatles đã viết bài nhạc bất hủ “Yesterday” gần 40 chục năm rồi, nhưng ngay bây giờ lời nhạc vẫn thích hợp cho “nỗi lòng” của các cụ bất lực như thường:
Lời nhạc ghi lại như sau cũng đơn giản dễ hiểu chẳng cần phải dịch ra tiếng Việt làm gì:
Yesterday, all my troubles seemed so far away
Now it look as though they’re here to stay
Oh, I believe in yesterday
Suddenly, I’m not half the man I used to be
There’s a shadow hanging over me
oh, yesterday came suddenly
Why she had to go I don’t know, she wouldn’t say
I said something wrong, now I long for yesterday
Yesterday, love was such an easy game to play
Now I need a place to hide away
oh, I believe in yesterday
Why she had to go I don’t know, she wouldn’t say
I said something wrong, now I long for yesterday
Yesterday, love was such an easy game to play
Now I need a place to hide away
oh, I believe in yesterday…
Sự phát minh “Viagra” dường như đã đem lại câu trả lời cho mọi vấn đề tạm coi như đang bế tắc rồi, không còn lối thoát của đời sống!
Trong cái cơn sốt về “Viagra” nầy, mọi người lớn bé già trẻ đều muốn thử dùng “viên thuốc nhỏ màu xanh xanh dễ thương” này xem nó ra sao? Không kể gì người xử dụng là người đang có khó khan, hoặc không có khó khăn thầm kín về vấn đề tình dục.
Trong các lớp học tại trường Đaị Học Y khoa hay là những trường huấn luyện Y Tế. Các giảng viên đều công nhận là mỗi lần thảo luận về “Viagra,” chẳng thấy có học trò nào buồn ngủ cả. Mọi người đều chăm chú lắng nghe giảng dạy và tranh luận một cách rất hăng say.
“Viagra” bỗng trở thành một phần đời sống của người lớn trên đất Mỹ. Văn Hóa và Xã hội Âu Mỹ lúc nào cũng đặt trọng tâm vào việc tìm một phương cách, giải pháp nào đó thật mau lẹ để giải quyết các khó khăn của cuộc sống: chẳng hạn như “mì ăn liền,” “frozen dinner,” “instant coffee,” “drive through fast foods…” “Viagra” rất thích hợp cho cái văn hoá “mì-ăn-liền” hoặc “chỉ-cần-thêm-nước” (“just-add-water”) này.
Cũng chỉ một thời gian ngắn sau khi xuất hiện trên thị trường, người ta bắt đầu thấy việc xử dụng “Viagra” sinh ra nhiều vấn đề khác cần phải được trả lời. Các phức tạp của sự xử dụng “Viagra” còn gia trọng hơn nếu các cụ đang đi vào cái tuổi hoàng hôn có nghĩa là sắp hoặc đã vào viện dưỡng lão rồi. Có nhiều câu chuyện khôi hài về việc các bô lão xử dụng “Viagra.” Thí dụ như:
Các bô lão dùng “Viagra” trước khi đi ngủ để có lỡ lăn thì không bị rớt xuống giường hoặc đi tiểu ban đêm không bị ướt dép, ướt chân hoặc sàn nhà; Hoặc là khi cụ ông lỡ qua đời vì uống “Viagra” quá “đô,” cụ bà phải tốn tiền mua quan tài lớn hơn thường lệ vì không tài nào đóng nắp quan tài được!?
Vấn đề xã hội của “Viagra” cũng không phải là nhỏ. Các cụ đi vào tuổi 80 mà vẫn phải bận rộn sinh con đẻ cái, coi sóc thay tã cho con còn thơ. Trường hợp của tài tử điện ảnh Anthony Quinn đã 80 tuổi rồi mà vẫn còn sức cưới cô thư ký chỉ có 28 tuổi. Cô vợ trẻ này đẻ con khi cụ 81 tuổi. Cụ Anthony Quinn qua đời lúc con cụ vừa tròn một tuổi. Con phải mồ côi cha lúc chỉ mới một tuổi thì là chuyện đáng buồn. “Viagra” được xem là nguyên nhân gây ra cái cảnh mồ côi oái ăm nầy.
Tiếp theo sau khi cụ Bob Dole, Thượng Nghị Sĩ quốc hội Hoa Kỳ và cũng là từng ứng cử viên Tổng Thống Hoa Kỳ, tuyên bố đã xử dụng “Viagra” và được mời làm phát ngôn viên chính thức cho quảng cáo của hãng thuốc tây “Pfizer” (là hãng sản xuất “Viagra”). “Viagra” trở thành đề tài câu chuyện của mọi cuộc đàm luận từ khôi hài cho đến đứng đắn. Điều đáng để ý là không ai nghe loại chuyện khôi hài tương tự về các thuốc thông dụng của tuổi già khác như thuốc dùng để hạ thấp độ “Cholesterol” trong máu hoặc thuốc làm giảm áp huyết bao giờ!
Nối gót Bob Dole các danh tài về thể thao, truyền thông của Mỹ xuất hiện trên báo chí, truyền thanh và truyền hình ca ngợi sự “mầu nhiệm” của “Viagra.” Ngay cả Hugh Hefner, chủ báo người lớn “Playboy” – người mà cô vợ bên tay trong các buổi tiếp tân không bao giờ thay đổi tuổi, cũng nức nở khen “Viagra.” Người ta còn đồn là Hugh Hefner phát “Viagra” miễn phí cho các khách được mời trong các vụ tiếp tân của báo Playboy?
Chúng ta cũng muốn tự tìm hiểu một chút về sự thật của “Viagra:” nó có thực sự là thuốc tiên không? Có thật sự giải quyết các khó khăn trong liên hệ tình cảm không?
Mọi người, theo tâm lý thông thường, dường như nghĩ một cách đơn giản là: Nếu bánh xe bị xẹp, thì chỉ cần bơm thêm hơi vào là giải quyết được vụ bánh-xe-xẹp! Từ một câu hỏi và một câu trả lời đơn giản đó chúng ta đã có thể suy luận ra vai trò thật của “Viagra” như thế nào. “Viagra,” kích động sự bơm một số lượng lớn máu của cơ thể vào trong bộ phận sinh dục để sẵn sàng cho việc “hành sự.” Viagra chẳng những giúp cho “cột buồn” dựng đứng lên để sửa soạn cho tầu ra khơi, mà còn giữ cho cột buồm đứng được bền lâu hơn (!) Sự bơm máu này có nhiều điều vấn đề trở ngại: Người có máu cao sẽ có thể bị “stroke” vì áp xuất máu đột nhiên gia tăng một cách quá đáng. Riêng các “hiệp sĩ” đang bị bệnh thiếu máu thì cái trở ngại lại khác hơn. Vốn dĩ đã có ít máu, bây giờ một phần lớn máu lại được chuyển vào một bộ phận (dưới thắt lưng) thôi thì chẳng mấy chốc “hiệp sĩ” nhà ta sẽ ngất xỉu vì cơ thể bị thiếu dưỡng khí. Đối với các “sư phụ” bị yếu và đau tim (nên nhớ là đa số các sư phụ cao niên đều yếu tim!) áp xuất máu đột nhiên lên cao quá có thể bị đứng tim và “Thuợng Mã Phong” không phải là chuyện hoang đường nữa!
Trên phương diện Y tế trị liệu, “Viagra” làm cho bịnh tiểu đường và bệnh tim khó chữa trị hơn. Tuổi thọ của các cụ cũng tùy thuộc ở số lượng “Viagra” mà các cụ xử dụng.
Nhiều cụ còn thiểu não tiết lộ với các chuyên gia y tế là sau khi xử dụng “Viagra,” vấn đề phức tạp của gia đình đã không giải quyết được mà còn trở nên phức tạp hơn!!! Có nhiều cụ còn bị vợ ly dị nhanh hơn bởi vì ngay sau khi dùng “Viagra,” mọi người và vật sống chung quanh cụ (như vợ, con, chó, mèo thân nhân và hàng xóm …) đều nhìn cụ một cách sợ hãi không dám bén mảng lại gần cụ vì cái bộ mặt “chó tháng sáu” của cụ. Có nhiều cụ còn nhận ra sau khi xử dụng “Viagra,” nguyên nhân của các rắc rối về hôn nhân cụ tìm ra không phải ở dưới thắt lưng ở ngay giữa hai con mắt của cụ (brain!)
Như vậy từ cái “văn hóa Viagra” nầy, một số vấn đề hiện nay của đời sống cần được suy gẫm lại và rất cần có câu trả lời của các bác sĩ y khoa và bác sĩ tâm lý học:
– Hậu quả gì sẽ xảy ra cho thanh niên khỏe mạnh khi dùng Viagra?
– Phản ứng của phụ nữ sẽ ra thế nào nếu biết tình nhân hay chồng mình dùng Viagra?
– Viagra có thật sự làm gia tăng hạnh phúc lứa đôi, gia đình hay không?
– Tình nhân hay người phối ngẫu thương cụ là vì cụ dễ thương hay là vì Viagra? Cụ có phải là một cái máy cần được bấm nút trước khi làm việc hay không?
– Viagra có làm cho cụ đẹp giai hơn hoặc nhã nhặn hơn không?
– Viagra đã làm cho hoàn cảnh của gia đình cụ hoàn toàn nhân tạo – mất tự nhiên? Cụ và người phối ngẫu của cụ có thích cái hoàn cảnh đó không?
Tóm lại, “Viagra” không hẳn là liều thuốc tiên để làm sự yêu thương hoặc tình cảm lứa đôi, gia đình tốt đẹp hơn. Sự cư xử, lời nói và cách đối thoại giữa vợ chồng, nhân tình mới thật sự là thuốc tiên, là sự nhiệm mầu. Tất cả đều có giá trị tương đối trong đời sống phức tạp, ngắn ngủi và bể dâu này.
Chu Tử đã nói: “Tất cả đều là giả. Chỉ có tình yêu là thật.”
Còn có gì đúng hơn!
Thân mến,
Trần Văn Giang